Đánh Giá truyện Mạch Thượng Thùy Gia thiếu Niên Lang
Mạch thượng thùy gia thiếu niên lang là phân mục truyện cổ kính có chút ngược, kính mời Các bạn phát âm truyện bên dưới đây.
trình bày truyện đam mỹ mạch thượng thùy gia thiếu niên lang
Tác giả: Tả Áo Kỳ
Thể loại: đam mỹ ngược, cổ kính, thiếu gia đa tình giàu có công x ôn hòa như nước hòa thượng thụ, niên hạ công, ngược công ngược thụ, nam nam tử sinh, HE
Trích đoạn truyện mạch thượng thùy gia không đủ niên lang
thần thoại có nói: thiếu nữ mong chờ sở hữu đại trượng phu, thì đi lễ bái Quan Thế Âm bồ Tát, đã sinh đc nam nhi phúc đức trí óc hơn thành viên gia đình, ví như cầu phụ nữ, sẽ sinh được thiếu nữ cam đoan trang thùy mị xinh đẹp. Quan Thế Âm sở hữu ngàn vạn cơ thể, 1 trong các số cơ thể quan âm chính là đường trao không lấy phí con mẫu. Từ xưa đến nay có một lời đồn đại rằng: vào một trong những năm xảy ra đại họa, bệnh tật hoành hành tiêu diệt khắp nơi. Đàn bà không thể sở hữu con, quan âm thương xót, tức thời tặng thưởng thần tử and tín nữ, phúc chí vạn niên. Lạ thay có một nam tử bán trang sức quý, lại vô tình rất có thể rước thai, làm dấy bẩn cuộc sống. Quan âm do trừng phạt lập tức bắt đi tu, làm cho hòa thượng, độ chúng sinh Vu Sa Bà*. Tất nhiên đây chỉ cần dã sử để lại, chi tiết phần nhiều Việc được ghi chép trong quyển “Thần Nguyên Sách” sớm sẽ thất truyền, càng không rõ thực hư như thế nào.
(Vu Sa Bà: như kiểu một thế giới cộng đồng từ khôn xiết rất thời xưa ý =)) kiểu trong tây du kí với =)))))))))
Tháng tư, xuân thủy kỳ kỳ. Pháp Tịnh hạ sơn tới hiện nay đã hơn 1 tháng. Tòa cổ tự trên núi kia, dù bị đại thụ cất mệnh chung nhưng cũng không ngăn hạn chế được thanh danh của chính nó, hàng năm người trong gia đình dân dưới phần lớn lên núi dâng lễ cầu an ninh hoặc là mời đại sư xuống núi giảng đạo, nhà bạn bên trên núi tán thành xuống núi giảng qua đạo pháp, giảng kinh cho bách tính cũng không nhất thiết phải là sư phụ. Như năm nay vừa đúng dịp đến phiên pháp tự, sư phụ để y đi, cũng xem là một lần rèn luyện.
Đọc thêm thể loại đam mỹ hoàn
đó là lần đầu tiên sau 20 năm đời sống Pháp Tịnh được hạ sơn. Y là cô nhi, y đc Tông Tịnh đại sư nhặt đc sinh sống sau núi. Y mới sinh, ko khóc ko nháo, xà độc với ác thú cũng chẳng mảy may tới bài toán thụ thương y. Tông Tịnh đại sư giật mình bao phủ lấy y, ngầm đọc y và Phật hữu duyên. Ấp ôm về trong chùa thu thực hành đồ đệ, rước tự kiểu như người trong gia đình là Tịnh. Thành ra nhưng sống lại, cũng đang được 20 năm, quả đất dưới chân núi và bên trên núi quả thật bất đồng, trần giới này có rất nhiều vật dụng nhưng mà bên trên núi không có, Pháp Tịnh nhìn thấy qua, tức tốc bất giác nghĩ buộc phải về rồi.
Đi qua bờ ruộng, mang hài bị số đông giọt sương đọng trên cỏ sẽ cho ướt vào chân. Bên kia đồng cỏ xanh mướt, ko gió không mưa đợi sương đui qua đi là một trong ngày mới. Một mực là 1 ngày trời nắng. Pháp Tịnh mắt nhìn quanh quéo một vòng, ngửa mặt nhìn lên bầu trời, mặt trời trong sương rẽ mây chiếu số đông ánh nắng xuống cánh đồng. Thành viên dân cày dậy sớm, bây chừ đang là một trong ngày new, quan sát thấy có tăng nhân đi qua đều chắp tay cúi chào, Pháp Tịnh nhắc một câu Phật ngữ đáp lễ cùng họ.
nhũn nhặn vai một chiếc đeo lại giỏ lên lưng, Pháp Tịnh liên tiếp phát xuất. Đến nơi, giảng kinh dứt, y lập tức có thể trở về nhà. Y nhớ cây hòe trước cửa chùa, nhớ cẩm ngư (cá) tự tay y phóng sinh trong biển, nhớ tiểu cẩu tuyệt chạy tới chùa trộm vật ăn. Nhớ sư huynh đệ trong chùa, nhớ sư phụ & đa số sư thúc. Xem ra đi qua nơi này là rất có thể tới Tề Thành.
Phía bên kia, hoa sẽ mở. Khóm hoa màu vàng cao nửa mét mọc ra rộng lớn, sương mù vây lòng vòng làm nên vẻ diễm lệ mê người thân. Đột nhiên 1 không đủ niên mặc bộ đồ trắng xuất hiện ngay trước mắt, tóc đen mềm tựa lụa nhẹ bay trong gió, miệng nở nụ cười không nhiễm hồng trần. Pháp Tịnh dừng bước, giống như là đang nhìn thấy Bà La Môn tỏa ánh rubi trước mắt.
Đọc thêm thể loại Truyện sủng sắc
Y nhớ bữa trước khi sẽ giảng kinh, có thí chủ hỏi y: “Kinh Phật phía bên trong Phật chủ Niêm Hoa, Già Diệp duy nhất tiếu (Đ: vững là hoa cầm bên trên tay, lá xanh cườii???) thiện ý chân chính là sao?” Y đáp: “Mỗi đóa hoa là một trong những trái đất, mỗi cây xanh là 1 nhân tình đề (Đ: giác ngộ, giác ngộ). Giống như khi ta giảng kinh, cõi tục này hoa tự khai diệp tự lục thủy tự lưu (hoa tự nở lá cây tự xanh nước tự chảy), cũng ko do ta giảng kinh nhưng tạm dừng. Ví như đây là cảnh giới của hoa, vậy hà cớ gì nhưng mà người trong gia đình cần đảo lộn chính người sao không tiêu nhiên cộng đời vô ưu vô lo.” Ngộ thiện, đây là đạo nhưng mà y thức tỉnh, nhưng mà thiếu niên kia lại vô tình khiến y giác ngộ đạo này y mong qua đó diện kiến hắn. Bỗng Pháp Tịnh minh bạch: gia đình này vô tình thực hành y thức tỉnh đạo pháp, trường hợp y chấp nê qua đó, liệu hắn có dò ra phiền lúc y phá hỏng việc của hắn?
Bước nhanh về phía trước, Pháp Tịnh muốn đi bái tạ các bạn kia, nhưng khi y bước đi bờ bên kia. Dòng kia chúng ta đang không sinh hoạt, y ko hối tiếc, nghĩ nghĩ quay đầu lại cúi đầu thực hành phật lễ sở hữu nơi hắn vừa đứng, coi như tạo cho lạy tạ hắn.
Qua cánh đồng này là tới Tề Thành, Pháp Tịnh chắc vàng phát triển.
Chúc độc giả truyện đọc Truyện đam mỹ Mạch Thượng Thùy Gia không đủ Niên Lang vui mắt