Tóm lược truyện Hắc Liên Hoa bùng phát

cho đến khi chú ý đến mắt từ trần Mộc Tuyết đã băn khoăn nhà bạn sẽ sai nơi đâu. Cô nhân kiệt vì vậy, sống hết người thân Vậy nên nhưng mà đổi lại chỉ cần đầy đủ chuỗi ngày thê lương uất ức khi bị khinh bỉ, tủi nhục và tổn thương, có thể là bội nghịch.

Ra mắt truyện Hắc liên hoa bùng nổ

Tác giả: Hoa Điêu Cửu
Thể loại: truyện Ngôn tình trọng sinh

Trích đoạn truyện Hắc liên hoa bùng nổ

Ba!

âm lượng của chiếc tát vang dội quanh quẩn ở trong phòng.

Mộc Tuyết tỉnh táo Apple lại, cô nhìn thầy dạy toán kiêm thầy giáo công ty nhiệm Phạm Kiếm Xuân bên trước, nhất thời do dự phải phản ứng cụ nào.

“Nâng ghế đứng dưới lớp đi! Thứ chưa ra gì.”

Mộc Tuyết ở trong tiếng mỉm cười bự tất cả lớp, từ từ đứng lên. Nhưng cô chưa có đi nâng ghế, nhưng mà là đứng thẳng trợn mắt chú ý Phạm Kiếm Xuân.

Phạm Kiếm Xuân sợ run hai giây, sau ấy nhanh chóng bị chặt đứt trong đầu.

Ông ta vốn chính là cô giáo tính tình bạo phổi, lại có một không hai ý muốn bên mũi, có không ít học sinh ngỗ nghịch, ngay cả phụ huynh học sinh ông ta cũng chưa nễ mặt, ao ước mắng cứ mắng. Ngay hiện tại, trong lớp là bóng dáng nhỏ tuổi bé bỏng, yếu đuối, mẫu thiết kế quê mùa, học sinh kém cỏi – Mộc Tuyết, học sinh chả biết dám ngẩng đầu chú ý ông ta – Mộc Tuyết, lại dám cần đến góc nhìn âm trầm bởi vậy quan sát ông ta!

chưa phục? Gồm trọng tâm lý Black tối? Chị em chúng, ai sợ mày một đứa trẻ con miệng còn hôi sữa?

Vậy nên Phạm Kiếm Xuân nỗ lực cây thước sắt black tuyền lên, ác ôn hăng quất vào mặt Mộc Tuyết.

Mộc Tuyết cúi đầu, cây thước Black trên tay Phạm Kiếm Xuân đánh vào đầu Mộc Tuyết, cây thước sắt black nhanh chóng có tác dụng rách da đầu của cô, máu phun tung tóe.

“A a a a!!!”

Lâm Dư Phỉ ngồi cùng bàn thét thất thanh chói tai, khắp cơ thể té trên đất.

“Ha ha……” Mộc Tuyết nở nụ mỉm cười, cô ngẩng đầu, bên đầy máu, da đầu bị rách, tóc tai hỗn loạn, mà lại biểu cảm của cô ấy lại cực kì sung sướng. Nheo góc nhìn chăm chắm Phạm Kiếm Xuân, Mộc Tuyết cười cợt càng lúc càng bự, càng ngày càng cuồng.

‘Còn sống, người còn sống!’ bốn đưa ra Mộc Tuyết ra đời sự căm thù vui sướng, cô mở hai tay ra, đứng ở giữa phòng học, xem nhẹ tới ánh nhìn sợ hãi, ngạc nhiên của gia đình thông thường quanh, bắt đầu mỉm cười ha ha.

“Điên rồi điên rồi, Mộc Tuyết nổi điên rồi……” Một đồng học ở gần cửa sổ bị dọa, chạy Nhanh cũng như chớp ra kế bên, đứng bên trên hành lang hô Khủng. Cậu ta vừa hô, làm cho cho những giáo sư vẫn dạy cũng như học sinh đang học trên tầng này kinh hễ. Bởi vậy chóng vánh chạy tới đây, rộn ràng nhốn nháo tới nỗi phía bên ngoài phòng học chưa có một khe hở.

Phạm Kiếm Xuân chú ý quanh đó cửa sổ nhìn ra ngoài toàn là đầu người trong gia đình, lý trí trở lại một ít, lúc này ước ao kéo dài giáo huấn Mộc Tuyết là chưa có công dụng, cùng vì chủ nhiệm Nhậm đang dạy cũng nghe tiếng nhưng mang lại, huống chi bao gồm nhiều học sinh cùng ban vì vậy, cho dù ông ta hoành hành ngang ngược xử phạt lên thể xác học sinh, cũng phải nhọc lòng điểm tác động. Nhưng hiện giờ Phạm Kiếm Xuân đâm lao đề nghị theo lao.

“Mẹ chúng, Phạm tiện nhân quả nhiên trâu bò, dám đánh học sinh vỡ đầu, chậc chậc……”

“Ôi trời thật dọa gia đình bạn, thiệt các máu, đây chứa tính là sự kiện ác tính không? Bao gồm đề nghị điện thoại đến tòa biên soạn không?”

“Lưu Sảng Lưu Sảng, lấy điện thoại di động cha cậu vừa tạo ra chụp hình Cấp Tốc lên, tách~tách~”

Nghe được lời thì thầm của 1 đám học sinh ngoại trừ cửa, mặt Phạm Kiếm Xuân xanh mét, ông ta quay đầu thoáng nhìn, kết quả nhận thấy ban 16 bớt cỏi nhất bên dưới lầu đã tới cửa ngõ, cà lơ phất phơ đàm đạo.

“Cút!” Phạm Kiếm Xuân nóng nảy hét to, bắt gặp học sinh Lưu Sảng cao to gắng điện thoại di động cầm tay trong tay, lại nhanh chóng giả vờ nghiêm túc: “Còn đứng đó có tác dụng gì, mau đưa Mộc Tuyết tới cơ sở y tế, vừa nãy em đấy nổi điên đánh chúng tôi, bên tôi chỉ tự vệ!”

Mộc Tuyết cười cợt hoàn thành, cô hững hờ chú ý thành viên gia đình cùng bàn bửa xung quanh đất, trên khuôn bên nhỏ bé phấn nộn tràn đầy lo lắng cũng như kinh hoảng – Lâm Dư Phỉ, sau đó xẻ chết giả.

Lúc ý thức chìm nổi, Mộc Tuyết lại thấy được chết choc của mình.

Cô vẫn 25 tuổi, tuy thế sống cũng như một gia đình 35 tuổi. Cô tự ti, uất ức, kinh hoàng, hàng ngày mất hồn khiếp đởm. Bà mẹ hiền lành thủ phận phần lớn quá yếu đuối vẫn sớm tắt hơi, cha tuyệt tình tuyệt nghĩa với theo em trai chúng ta em gái họ còn thêm cung phi kế cũng như đứa bé riêng cùng cả nhà ra khỏi Canada, sáu năm qua chưa tất cả tin tức. Cô chưa tất cả nhiều bạn bè, chưa tất cả công việc, có duy nhất một nhà bạn ông xã hoa chổ chính giữa lại đấm đá bạo lực.

Ngày đó, cô làm xong xuôi cơm về tối, ngồi chờ ông chồng tới một giờ sáng, chung cuộc ông xã cũng về ngôi nhà. Tuy thế, ông xã của cô ý chưa về một gia đình bạn, hắn còn dẫn theo bạn học có lợi của cô ý, chúng ta mình quan tâm, nhiều năm qua đã cổ yên ủi cô – Lâm Dư Phỉ, cùng với đứa tí xíu vừa tròn một tháng tuổi trong lòng Lâm Dư Phỉ.

Đứa nhỏ dại kia, ngày hôm qua Mộc Tuyết vừa bắt đầu ấp ôm chúng. Cô còn lo ngại Lâm Dư Phỉ không kết hôn đang sinh còn có ảnh hưởng tác động gì chưa, Bởi vậy nói mang Lâm Dư Phỉ nếu không tất cả đủ Ngân sách chi tiêu nuôi đứa bé dại này, cô dường như phụ trợ, chắc chắn vẫn coi nó cũng như con ruột mà đối đãi.

Sau đó? Ngay ngày hôm sau, ông xã của cô dẫn Lâm Dư Phỉ và đứa nhỏ tới đây, chưa nói lời nào lại tát cô mấy chục mẫu, đánh tới nỗi cô chóng mặt hoa mắt, nôn mửa mấy lần, mà lại bởi lẽ vì chưa tất cả ăn cơm trắng về tối, chỉ dường như quỳ rạp cùng bề mặt đất nôn khan.

“Tiện nhân, bụng dạ của cô ý sao lại ác khẩu như vậy? Tôi và Dư Phỉ đã dễ dàng tha thứ cho cô, mang lại cô nhà hàng ăn uống, còn cô? Bé chúng tôi vừa mới tròn một tháng tuổi, cô lại mong hại chết nó, cô con chị em chúng phải làm gì không chết đi?”

Mộc Tuyết nhớ rõ người nhà ngạc nhiên mang lại nỗi mọi đo đắn đề nghị nói đồ vật gi, chị em chồng ẩn dưới nghe tiếng chạy ra, vừa nghe lời chàng nói, không nói hai lời một cước dẫm lên bên cô, câu nói nặng nề nghe liên tiếp thốt ra.

“Con điếm thối □ hàng lỗ vốn, do dự bựa hổ không đề nghị mông, dám hại cháu nội của tao, tao sẽ sớm nói rồi, mày khắc ck lại khắc con, sẽ hại một nhà bọn chúng tao quan yếu cẩn trọng, sao mày không chết đi hả bựa quỷ!”

Trong ý thức, Mộc Tuyết lơ lững giữa chưa trung, nhìn mặt mình bị người mẹ ông xã đạp tới nỗi đầy máu, lại chú ý Lâm Dư Phỉ ôm đứa nhỏ dại tránh sau lưng ông xã thành viên gia đình lạnh run. Khi đấy cô ngu độ lớn nào, lại khăng khăng không hiểu chuyện gì đã xảy ra.

Cô chú ý bản thân bị chồng kéo lên, lấy giấy cốc hôn ra ao ước cô ký kết tên, nhưng lại cô liều chết đương đầu, bởi vậy chồng cô tháo dây nịt ra, trước mặt mẹ ck cũng như Lâm Dư Phỉ, cởi hết quần áo của cô ý mà lại đánh. Cô thấy được nhà bạn cuối cùng chẳng thể nhịn được nữa, thê lương thét chói tai, đánh giá Lâm Dư Phỉ sau cuối là chuyện gì xảy ra, lại nhìn thấy Lâm Dư Phỉ sợ tới mức hoa dung thất sắc ôm đứa nhỏ tuổi bửa ngồi xung quanh đất, vì vậy ông chồng cô bóp chặt cổ cô, bóp cho đến khi cô im lặng lâu dài hơn.

Sau đấy, cô đang bị tiêu diệt.

nhưng lại kể cả vẫn không chấm hết.

ông xã, à chưa, chúng ta phái mạnh kia, gồm một ít bồn chồn, bất ngờ phiên bản thân lại bóp chết người. Lâm Dư Phỉ nói năng lộn xộn nói tất yêu để cho tất cả những người khác biết, nếu như không người trong gia đình phần đa buộc phải ngồi tù, nam giới của ả bắt đầu đầy tháng, quan yếu thành cô nhi.

do vậy, người nhà cánh mày râu kia, còn tồn tại Lâm Dư Phỉ, cùng rất bà già kia, cha thành viên với mọi người trong nhà kéo cô tới phòng tắm, dùng dao thái cũng như cái kìm, rời ra cô ra làm cho cô huyết nhục mơ đại dương.

cơ mà đúng rồi, Lâm Dư Phỉ học y, tuy rằng không có tự tổ ấm cồn thủ, lại ở một mặt run rẩy chỉ đạo. (D: bức xúc quăng quật mợ, và đúng là bé **)

Tiếp sau đó, chúng ta lái xe chở xác cô tới ném ở kho bãi rác, mùi hôi rác rưởi khắp một chốn. Khi đi khỏi, Mộc Tuyết bắt gặp khóe miệng Lâm Dư Phỉ giương lên nụ mỉm cười thành tựu.

Trong nháy mắt, Mộc Tuyết trong trạng thái linh hồn đột nhiên thấy được đầy đủ chuyện.

Cô nhìn thấy hai đứa em bọn họ ở nhờ ngôi nhà cô béo lên ko phải tôn kính cô, cô thấy được chúng ta ba luôn luôn ngặt nghèo với cô, cô bắt gặp Lâm Dư Phỉ bên phía ngoài cười cợt trò chuyện nói dẫu vậy thật ra luôn chữi sau lưng cô, cô thấy được thành viên gia đình nam giới từng thề thốt yêu cô cả đời nhưng lại sau cuối là người trong gia đình nhẫn trung khu giết chết cô. Cô còn nhận thấy người mẹ mình bị nhóm bà xã nhỏ dại của cha bức cho tới chết, bố mẹ hai bên cũng như chúng ta hàng nhiệt tình xung quanh những là hèn mọn, còn có thêm bạn học, người tốt phóng dao (chơi xấu) sau lưng cô, còn có góc nhìn ghét bỏ của ba má ông chồng.

của cả phần đông thứ, hầu hết lắng đọng lại bên trong túi plastic đầy máu thịt.

Mộc Tuyết chung cuộc hiểu rằng, vật gì là hận ý bất tỉnh nhân sự trời, vật gì là ốm ruột báo thù.

Cả đời bên tôi đối có lợi có cụm nhà bạn, tôn kính nhiều người thân, trân trọng các các bạn, còn nhiều người?

cụm ngươi chưa chú ý bên tôi, chửi bươi tôi, tổn thương tôi, phản bội tôi, tàn tệ sát hại bên tôi.

Được trùng sinh!!! Tôi đang trả thù, thật có lợi rửa sạch mệnh chung nhục kiếp trước!!!

Trong kho bãi rác trống trãi tanh hôi, ngẫu nhiên nổi lên một ải gió xoáy, một hạt châu xanh biếc từ đám rác rưởi hỗn tạp chậm trễ bay lên, khoảnh khắc bên trên bầu trời có mặt thật cụm tia chớp.
Chúc quý độc giả đọc truyện vui vẻ!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *